
Xa nhau mới mỗi một ngày,Tròn căng nỗi nhớ ...
đong đầy niềm thương.
Gần nhau chỉ thấy bình thường,
Khi xa sao lại nhớ thương cồn cào.
* *
*
Một ngày..
Thì có là bao !
Mà như..
gió thét , mưa gào trong tim.
* *
*
Ước gì có phép thần tiên,
Ta làm cầu nhỏ nối liền thời gian.
Để vơi cơn sóng ngập tràn,
Tái tê, khắc khoải ,mỏi mòn chờ mong.
..

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét