Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

KHAT NỬA LỜI RU








( Nói hộ lòng những em bé bị cha mẹ bỏ rơi )



" À ơi !...Con ngủ cho say
Mẹ ru đời mẹ lắt lay nỗi lòng !"

Con  vùi trong giấc mơ hồng
Mong cha, mơ mẹ , khát  lòng thương yêu.
Mênh mang tím ngắt trời chiều
Vắng làn gió thổi cánh diều lênh đênh...


Mẹ đi lặng lẽ một mình
Bỏ con ở lại đăng trình nẻo xa.
Niềm thương gởi lại quê nhà
Thân lươn còm cõi tìm cha con về.


Cha còn biền biệt sơn khê
Ồn ào phố chợ  bộn bề tìm đâu?
 Tìm làm chi nữa mẹ ơi!
Khách chơi liệu có mấy người tìm con?


Hoa đời mẹ đã héo hon
Hoa tình rời rã , mẹ còn tìm ai?
Bóng chiều thườn thượt ngã dài
Có con bướm nhỏ lạc loài  tìm hoa.


Bạn con có mẹ , có cha
Còn con như thể loài hoa  giữa rừng.
Mình con  chao đảo giữa dòng
Con càng thương mẹ , hãi hùng phận con.


Mai này con sẽ lớn khôn
Nhìn con bướm cũ nhớ lòng mẹ xưa...
Ơi à... nhịp võng  đong đưa
Lời ru của mẹ nắng mưa chưa tròn.

Khát  lời mẹ trẻ  ru con ...!

 (  Viết xong lúc 12 giờ khuya 31/05/2012 
)    
  

     
 
 

                         

LỜI BÌNH  CỦA BẠN BÈ :



BLOG YAHOO " BUITHISONLC"
Bài thơ Minh Đoàn viết xúc động lắm ! Hiện thực này nhiều người được chứng kiến hằng ngày nhưng chỉ có tâm hồn nhân ái, sự đồng cảm sâu sắcthì tác giả mới có thể viếtđượcnhững vần thơ đau đáu, nao lòng độc giả đến thế  :
"Ơi à... nhịp võng đong đưa
Lời ru của mẹ nắng mưa chưa tròn." 
                Lời thơ nhẹ nhàng mà cứ như xoáy sâu mãi vào lòng người đọc về tình mẫu tử nhạt nhòa...để khổ để tủi cho tuổi thơ bất hạnh. Nếu bảo tìm một câu chữ tài hoa trong bài thơ trên của Minh Đoàn , BuiThiSon-LC  sẽ chọn từ "thườn thượt " trong câu:"Bóng chiều thườn thượt ngã dài". Đây là một sang tạo riêng khi sử dụng tiếng Việt của Minh Đoàn- sự chuyển đổi giác quan từ thính giác(tiếng thở dài"thườn thượt " sang thị giác  (bóng chiều thườn thượt) để nói lên nỗi u uẩn, dằng dặc lê thê trước cảnh đời thương tâm của một bé thơ khát lời ru của mẹ...Cám ơn Minh Đoàn  đã cho đọc một bài thơ thấm đẫm tình  người!
 

BLOG YAHOO " NGỐ NÚI "
Bài thơ thật thấm đẫm nỗi buồn...
Nếu tác giả không ghi chú " nói hộ lòng những em bé bị cha mẹ bỏ rơi" thì thật không thể tin được trên đời còn có người thông cảm và hiểu được nỗi lòng của người khác như vậy. Chỉ nhìn vào thời điểm viết bài nay thôi cũng để cho chúng ta thấy được sự khắc khoải trước nỗi đau của người khác trong tâm hồn tác giả. Nếu trong xã hội thực dụng này, ai cũng có một tâm hồn như vậy thì trần gian đã là thiên đàng. Xin cảm ơn trời đã cho ta những tâm hồn đẹp, để nói hộ những nỗi đau không nói thành lời được chia sẻ, động viên ...mà thấy tâm hồn mình bớt chua cay, tủi phận giữa trần gian khổ ải này, để tin tưởng vào tương lai,  biết chia sẻ động viên những nỗi đau, bất hạnh cùng người khác.
( Đức Trọng. 11h30' ngày 15 tháng 8 năm 2012. tại ks. Chính tôi cũng thấy tâm hồn mình đỡ lạnh rất nhiều.)




BLOG YAHOO "ÉN MÙA THU"

"Ơi à... nhịp võng đong đưa
Lời ru của mẹ nắng mưa chưa tròn"
.....
Thương đời mẹ , tủi phận con
Lênh đênh số phận héo mòn tâm can
Giờ con vất vưởng lang thang
Giữa dòng đời lắm trái ngang lọc lừa
Cha ơi ! cha sắp về chưa ? 
Để con cùng mẹ hết thừa niềm đau 



BLOG YAHOO " THUONG"
"Ai đem nhuộm trắng thân cò,
Lêu nghêu cổ lọ đi mò cá tôm,
Cò nào lại muốn ôm rơm,
Đàn con đói khát sớm hôm đợi cò,
Triều lên nước đã dâng bờ,
Ước con cá lớn,con chờ tổ xa.
ò kia,hình tượng mẹ già.
Đoàn ơi! mình hiểu...bạn là hiếu nhân...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét