Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

LỜI CHO CON TRAI



(  Nhân đọc truyện ngắn" Bến quê" của Nguyễn Minh Châu ) 
 Bạn thân mến ! 
Nhân ngày " Gia Đình Việt Nam " Minh Đoàn xin phép các bạn được đăng lại một bài thơ mình sáng tác   đã được đăng một lần  trên blog này để cùng các bạn sẻ chia nỗi lòng của bố mẹ đối với con cái của mình, bạn nhé! Mong bạn thông cảm .Cảm ơn bạn nhiều!


          LỜI CHO CON TRAI

" Bố bảo con hãy qua bên kia sông

Con lại lòng vòng  sà vào cuộc vui nơi phố chợ .
Việc ngày xưa , bố  làm còn dang dở
Trông cậy vào con, con lại bỏ không làm."

                       *   *
                         *
Bố  thở dài , nhưng chẳng trách  gì con
Bởi ngày xưa ,  ở cái tuổi của con 
                bố vẫn thường làm vậy.

Ôi! Cái tuổi đôi mươi 
              , Thích vui đùa, chạy nhảy
Mơ ước viễn vông ...và thích khẳng định mình .
Suốt cuộc đời rong ruổi khắp  hành tinh, 
Để khám phá  điều mình  còn mới lạ.
Bố đã đi nhiều nơi , qua nhiều nền văn hóa.
Lên tận cung trăng, xuống cả địa đàng...
Bố tự nhận mình là "đệ nhất thế gian", 
Chỉ có riêng mình thôi - dễ ai nào có được.
Đôi mắt bố chỉ nhìn về phía trước
Quan tâm chi  cái gần gũi bên mình ?

Đâu thấy Trời vẫn vời vợi  màu xanh?
Đâu hiểu Đất vẫn  hiền lành, chất phát?
Đâu hiểu nghĩa " Cánh cò trong câu hát"?
Đâu biết dòng sông quê vẫn cứ chảy yên bình?
Đâu biết nhờ ai có mái ấm gia đình?
Đâu cảm nhận được :
             Người vợ mình hiền thảo...
Chẳng quản ngại đường xa  hay  nắng , mưa, dông, bão 
Chạy dọc thời gian vẫn " gánh gạo nuôi mình"!?
                         *    *
                            *
 Lê bước chân gối mõi cuộc hành trình,
 Bố hốt hoảng nhận ra điều sắp muộn,
 Bởi cái việc giản đơn nhờ con
 Con không muốn...

 Bố chẳng biết phải làm sao ...
                         khi sức lực đã tàn.
 Bố ước gì quay ngược được thời gian (!)
 Nhưng làm gì được thế phải không con (?)  
           
         


BLOG YAHOO " HOA SỮA"
Con là người viết tiếp đời của bố
Và con của con sẽ viết tiếp cuộc đời con
Nếu hôm nay chỉ với giấc mơ con
Bố quặn đau vì mình thất bại
Bên kia sông đến với cuộc đời rộng mở
Phố chợ vui nhưng chật hẹp đời thường
Bố không giận chỉ thấy thương con
Bố giận mình vì chưa làm tròn trách nhiệm
Dẫu biết bên sông khong phải phép nhiệm mầu
Không phải thiên đường giữa chốn trần gian
Bước sang bên sông sẽ có nhiều gian nan
Sẽ có nhiều khúc quanh, có nhiều con dốc
Con sẽ tự mình bước tiếp
Không cha đi cùng cỉ ánh mắt dõi trông
..
Con trai ơi hãy bước đến bên kia sông
Để học lấy yêu thương , học vượt qua cạm bẫy
Để con sỗng cuộc đời không hối tiếc ...như cha.


BLOG YAHOO " TÂM TÂM "
Dòng nước chảy xuôi
Không ai khôn mà chưa qua lần dại
Hãy đón bình thường những gì trong cuộc sống
Một món quà không trả giá được chi
Con hôm nay dẫu có hửng hờ
Không theo nổi những điều mong của bố
Thì cũng như ngày xưa bố trẻ
Ăn chưa no, lo chưa tời vậy mà
Nhìn con với trái tim thông cảm
Để hiểu đời cần khoảnh khắc cho con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét