Mây đi đây !
Thôi Trời còn ở lại
Để trong hoài , xanh mãi với thời gian.
Không còn Mây
Trời sẽ sáng trong hơn
Đỡ tăm tối khi đông về chạm ngõ.
Mây đi rồi ...
Trời được gần bên Gió
Tươi vui hơn như thuở chớm xuân nồng
Không còn Mây
sắc nắng trở nên hồng
Đất ấm lại lòng sông không giận dữ .
Không còn Mây: không Mưa không còn Lũ
Mộng thêm xinh giấc ngủ lại thêm tròn
Biết không mây Trời sẽ rất cô đơn
Mây còn ở ...Trời sẽ còn mưa gió.
Mây ra đi mang theo lòng bão tố
Để Trời yên sóng cứ vỗ dạt dào
Mây đi rồi ...
Trời thêm rộng , thêm cao
Khi đêm đến có Trăng vào bầu bạn.
Biết không Mây
Đời sẽ thêm khô hạn
Nhưng rồi đây ngày tháng sẽ dần quen
Cây sẽ xanh trên miền đất khô cằn
Hoa vẫn nở
Đời vẫn khoe sắc thắm .
Mây xa trời ...
lòng của Mây buồn lắm
Nhưng yêu thương đâu chỉ nhận riêng mình
Vì yêu Trời ....
Mây chấp nhận hy sinh !!!
(02/11/2012 )
Trời không mây ,chẳng mưa. trời xanh thắm
Nhưng lấy đâu giọt tưới đời xanh cây
Mây đi rồi gió tìm bạn đâu đây
Nắng bỡ ngỡ tìm đâu giọt sương sớm
.
Trời cao vút tầng mây đâu mà đếm
Cánh chim trời mải miết biết vờn ai
Trời không mây chẳng dông bão đời ai
Mây mà đi đắt cằn bước sỏi đá
Mây ơi mây xin đừng đi mây nhé
Hãy ở lại cho cả bốn mùa vui
Và lá hoa xanh mãi bước đường dài
Nếu thiếu mây đất trời đâu vòng nối !
(NGÀY MAI TRỜI LẠI SÁNG )
Không có trời,mây biết sẽ về đâu
Khi nhân gian không nơi nào trú ẩn
Không nơi nào cho trái tim vướng bận
Sao nỡ đành gạt nước mắt về đâu
Mây xa trời nổi nhớ sẽ hằn sâu
Lên mắt mi không thể nào xóa hết
Những dấu yêu như rút dần cạn kiệt
Chút tâm linh mãi thương gửi về trời
Có lẽ trời sẽ thêm rộng thêm tươi
Khi mây lặng bay về phương khác
Nhưng như thế phải chăng là bội bạc
Khi lòng trời không tưởng nhớ về mây
( THÚY VOI )
Mây đi rồi khoảng không khoe sắc nắng
Chói chan lòng khách ngại, vắng đường xa
Chiều hoàng hôn là đà mây chẳng thấy
Buồn với buồn biết mấy khách dừng chân.
( HUYỀN DIỆU )
Mây xa trời ...
Lòng của Mây buồn lắm
Nhưng yêu thương đâu chỉ nhận riêng mình
Vì yêu Trời ....
Mây chấp nhận hy sinh !!!"
..
Mây ra đi..lòng vẫn mãi trung trinh
Khi nhớ BẠN...Mây trốn buồn một góc
Đau đớn quá...Mây bỗng òa bật khóc
Vì yêu Trời....nên Mây phải phải hy sinh !
...
Mây đi rồi-Trời sẽ mãi trong xanh
Không mưa gió...Trời yên bình...thơ mộng
Hoa thắm nở...Hải Âu vờn trên sóng
Trời soi mình giũa Biển lặng...làm duyên !
...
Mây đi rồi...Trời sẽ hết đảo điên
Không gào thét...không ưu phiền đau khổ
Mây đi rồi...giữa lòng Trời : Hoa nở
Chẳng còn buồn ,còn nhỏ lệ- bình yên !
..
NHƯNG :
.
Mây đi rồi- Trời sẽ rất cô đơn
Khi nắng rát...ai vì mình che chở
Không còn Mây,ai buồn vui ...nức nở
Để Cây Đời mãi mãi vẻ tươi xanh ?
...
Không còn Mây ai mang lại hương thơm
Cho Hoa trái khi mùa về chín quả
Không còn Mây...ai khóc thương lệ nhỏ
Khi Đất lành nứt nẻ ...khát yêu thương ?
...
Mây và Trời là một cặp nhân duyên
Dẫu năm tháng Mây làm phiền -chẳng thể
Xa nhau mãi...vì Trời- Mây nhỏ lệ
Bên nhau hoài...dẫu biết chẳng còn THƯƠNG !
Em ghé thăm anh,đọc LỜI GIÃ BIỆT CỦA MÂY ,thấy được tình cảm mà MÂY dành cho TRỜI thật bao la,thầm lặng...dẫu tình yêu ko được TRỜI đáp lại,khiến MÂY đau đớn,buồn thương,tủi phận,lặng lẽ ra đi..nhưng đó là một tình yêu đẹp của riêng MÂY...dù có dữ dội,khủng khiếp đối với TRỜI...HTT tin rằng một ngày nào đó,khi không còn MÂY,trong cô đơn,khát khao một tình yêu thương,TRỜI sẽ lại nhớ đến MÂY,và MÂY vì tình yêu của mình đối với TRỜI mà sẽ khóc thương nhỏ lệ,mang tình yêu đến xoa dịu cho TRỜI vượt qua cơn khát cháy bỏng thèm một chút yêu thương. Anh đã dùng nghệ thuật ẩn dụ,mượn MÂY VÀ TRỜI để nói về tình yêu của mình với NÀNG,bài thơ hay lắm.Em họa với anh mấy vần chia sẻ.Chúc anh ngày nghỉ cuối tuần vui vẻ,hp anh nhé
(HOA THỦY TIÊN )
Mây ơi mây có nhớ ta chăng?
Trời thì vẩn mãi miên mang nhớ hoài
Mây bay khắp chốn nghìn phương
Trời ta dõi bước theo chân mây ngàn
( SẦU RIÊNG )
Mây lang thang bay hoài không định hướng
Cho nắng vàng e ấp gió đông sang
Hoa lá xanh cảnh vật đẹp mơ màng
Về đâu hỡi mây xanh và nắng ấm
(HẰNG NGA CHÂN TÌNH HỘI )
Mây ơi! Nếu mây xa
Trời không còn là bầu trời đâu nhé
Dẫu mây buồn lặng lẽ giữa không gian
Vẫn còn Mây... Mây ấm dịu dàng
Gió chỉ lướt thoáng qua vụng dại
Gây bão dông hoặc buốt lạnh tái tê
Trời vẫn đó với mây là vĩnh cửu..
( MÙA HOA DẺ )
Chiều nay mây vẫn còn bay
Như vương vấn mãi những ngày mênh mông
Chiều nay ra đứng ngóng trông
Mây bay, bay mãi khoảng không lặng tờ
Một mình trống trải bơ vơ
Mây xa khuất núi câu thơ ngẹn lời
Mây thì ở mãi trên trời
Làm sao nghe được những lời thở than .
(HOANG HON )
Trời không mây ,chẳng mưa. trời xanh thắm
Nhưng lấy đâu giọt tưới đời xanh cây
Mây đi rồi gió tìm bạn đâu đây
Nắng bỡ ngỡ tìm đâu giọt sương sớm
.
Trời cao vút tầng mây đâu mà đếm
Cánh chim trời mải miết biết vờn ai
Trời không mây chẳng dông bão đời ai
Mây mà đi đắt cằn bước sỏi đá
Mây ơi mây xin đừng đi mây nhé
Hãy ở lại cho cả bốn mùa vui
Và lá hoa xanh mãi bước đường dài
Nếu thiếu mây đất trời đâu vòng nối !
(NGÀY MAI TRỜI LẠI SÁNG )
Không có trời,mây biết sẽ về đâu
Khi nhân gian không nơi nào trú ẩn
Không nơi nào cho trái tim vướng bận
Sao nỡ đành gạt nước mắt về đâu
Mây xa trời nổi nhớ sẽ hằn sâu
Lên mắt mi không thể nào xóa hết
Những dấu yêu như rút dần cạn kiệt
Chút tâm linh mãi thương gửi về trời
Có lẽ trời sẽ thêm rộng thêm tươi
Khi mây lặng bay về phương khác
Nhưng như thế phải chăng là bội bạc
Khi lòng trời không tưởng nhớ về mây
( THÚY VOI )
Mây đi rồi khoảng không khoe sắc nắng
Chói chan lòng khách ngại, vắng đường xa
Chiều hoàng hôn là đà mây chẳng thấy
Buồn với buồn biết mấy khách dừng chân.
( HUYỀN DIỆU )
Mây xa trời ...
Lòng của Mây buồn lắm
Nhưng yêu thương đâu chỉ nhận riêng mình
Vì yêu Trời ....
Mây chấp nhận hy sinh !!!"
..
Mây ra đi..lòng vẫn mãi trung trinh
Khi nhớ BẠN...Mây trốn buồn một góc
Đau đớn quá...Mây bỗng òa bật khóc
Vì yêu Trời....nên Mây phải phải hy sinh !
...
Mây đi rồi-Trời sẽ mãi trong xanh
Không mưa gió...Trời yên bình...thơ mộng
Hoa thắm nở...Hải Âu vờn trên sóng
Trời soi mình giũa Biển lặng...làm duyên !
...
Mây đi rồi...Trời sẽ hết đảo điên
Không gào thét...không ưu phiền đau khổ
Mây đi rồi...giữa lòng Trời : Hoa nở
Chẳng còn buồn ,còn nhỏ lệ- bình yên !
..
NHƯNG :
.
Mây đi rồi- Trời sẽ rất cô đơn
Khi nắng rát...ai vì mình che chở
Không còn Mây,ai buồn vui ...nức nở
Để Cây Đời mãi mãi vẻ tươi xanh ?
...
Không còn Mây ai mang lại hương thơm
Cho Hoa trái khi mùa về chín quả
Không còn Mây...ai khóc thương lệ nhỏ
Khi Đất lành nứt nẻ ...khát yêu thương ?
...
Mây và Trời là một cặp nhân duyên
Dẫu năm tháng Mây làm phiền -chẳng thể
Xa nhau mãi...vì Trời- Mây nhỏ lệ
Bên nhau hoài...dẫu biết chẳng còn THƯƠNG !
Em ghé thăm anh,đọc LỜI GIÃ BIỆT CỦA MÂY ,thấy được tình cảm mà MÂY dành cho TRỜI thật bao la,thầm lặng...dẫu tình yêu ko được TRỜI đáp lại,khiến MÂY đau đớn,buồn thương,tủi phận,lặng lẽ ra đi..nhưng đó là một tình yêu đẹp của riêng MÂY...dù có dữ dội,khủng khiếp đối với TRỜI...HTT tin rằng một ngày nào đó,khi không còn MÂY,trong cô đơn,khát khao một tình yêu thương,TRỜI sẽ lại nhớ đến MÂY,và MÂY vì tình yêu của mình đối với TRỜI mà sẽ khóc thương nhỏ lệ,mang tình yêu đến xoa dịu cho TRỜI vượt qua cơn khát cháy bỏng thèm một chút yêu thương. Anh đã dùng nghệ thuật ẩn dụ,mượn MÂY VÀ TRỜI để nói về tình yêu của mình với NÀNG,bài thơ hay lắm.Em họa với anh mấy vần chia sẻ.Chúc anh ngày nghỉ cuối tuần vui vẻ,hp anh nhé
(HOA THỦY TIÊN )
Mây ơi mây có nhớ ta chăng?
Trời thì vẩn mãi miên mang nhớ hoài
Mây bay khắp chốn nghìn phương
Trời ta dõi bước theo chân mây ngàn
( SẦU RIÊNG )
Mây lang thang bay hoài không định hướng
Cho nắng vàng e ấp gió đông sang
Hoa lá xanh cảnh vật đẹp mơ màng
Về đâu hỡi mây xanh và nắng ấm
(HẰNG NGA CHÂN TÌNH HỘI )
Mây ơi! Nếu mây xa
Trời không còn là bầu trời đâu nhé
Dẫu mây buồn lặng lẽ giữa không gian
Vẫn còn Mây... Mây ấm dịu dàng
Gió chỉ lướt thoáng qua vụng dại
Gây bão dông hoặc buốt lạnh tái tê
Trời vẫn đó với mây là vĩnh cửu..
( MÙA HOA DẺ )
Chiều nay mây vẫn còn bay
Như vương vấn mãi những ngày mênh mông
Chiều nay ra đứng ngóng trông
Mây bay, bay mãi khoảng không lặng tờ
Một mình trống trải bơ vơ
Mây xa khuất núi câu thơ ngẹn lời
Mây thì ở mãi trên trời
Làm sao nghe được những lời thở than .
(HOANG HON )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét