
( Cảm tác nhân đọc “Đời mẹ- ca dao”
của Lục Bình/ Blogger)
Mẹ là thảm mượt bờ đê,
Con nằm ngon giấc trưa hè mẹ ơi!
Ngọt ngào tiếng vọng à ơi!
Mẹ ru con ngủ, từ lời trái tim.
Mẹ con là một con thuyền,
Chở con đi khắp mọi miền biển khơi.
Mẹ là bài hát muôn đời,
Con ngâm nga mãi chẳng vơi nỗi niềm.
Mẹ là Ông Bụt, Cô Tiên,
Cho con phép lạ đến miền ước mơ.
Mẹ là sóng , con là bờ,
Vỗ về, ôm ấp con thơ trong lòng.
“ Thân cò lặn lội bến sông,”
Vất vả lặng thầm đời mẹ vì con....

* *
*
Mẹ về lại với nước non ,
Để con ở lại mõi mòn chờ mong.
Mẹ đi _ rụng cánh hoa hồng ,
Con không có mẹ
cõi lòng chơ vơ.
Thẫn thờ ,
ra ngẫn vào ngơ,
Bầu trời tím ngắt ,
mịt mờ gió mây.
Hương lòng con thắp chiều nay
Kính dâng hồn mẹ
tràn đầy nhớ thương !

CẢM TÁC THƠ VỀ MẸ
BLOG YAHOO " TIẾNG SÓNG BIỂN "
Mình con lạc bước trên đường
Bơ vơ mấy nẻo - sóng dường như say
Vắng mẹ- thiếu một bàn tay
Ủ hồn con trẻ còn ngây dại - buồn!
Mẹ xa rồi!- mưa đời tuôn...
Nghẹn câu nức nở...con luôn gọi Người!
Yêu mẹ! nhớ lắm mẹ ơi!
Trái tim cuả mẹ muôn đời dành con!
Khi còn sống- mẹ mỏi mòn
Lặn lội gom góp nuôi con- hao gầy!
San cho con- bát cơm đầy
Mắt mẹ trìu mến - ăn thay cho quà!
Mẹ nghèo chẳng giống người ta
Chỉ hạt ngọc đó mịn da- má hồng
Thương mẹ chẳng dám nói " không"...
Nén hương dâng mẹ nỗi lòng của con!

CẢM TÁC THƠ VỀ MẸ
BLOG YAHOO " TIẾNG SÓNG BIỂN "
Mình con lạc bước trên đường
Bơ vơ mấy nẻo - sóng dường như say
Vắng mẹ- thiếu một bàn tay
Ủ hồn con trẻ còn ngây dại - buồn!
Mẹ xa rồi!- mưa đời tuôn...
Nghẹn câu nức nở...con luôn gọi Người!
Yêu mẹ! nhớ lắm mẹ ơi!
Trái tim cuả mẹ muôn đời dành con!
Khi còn sống- mẹ mỏi mòn
Lặn lội gom góp nuôi con- hao gầy!
San cho con- bát cơm đầy
Mắt mẹ trìu mến - ăn thay cho quà!
Mẹ nghèo chẳng giống người ta
Chỉ hạt ngọc đó mịn da- má hồng
Thương mẹ chẳng dám nói " không"...
Nén hương dâng mẹ nỗi lòng của con!
BLOG YAHOO " HOA THIÊN ĐIỂU"
MẸ LÀ ...
Mẹ là khúc hát ca dao
Cho con được ngắm soi vào tuổi thơ.
Mẹ là sóng lúa đôi bờ
Hạt rung ,hạt níu gió chờ hương thơm.
Mẹ là nếp nắng vàng ươm
Chín thơm trái ngọt theo đường con đi.
Mẹ là sóng biển thầm thì
Ru đêm tỏ giữa những vì sao xanh
Mẹ là gió trở năm canh
Hong cho tròn giấc dỗ dành miền con.
Mẹ là bóng nhỏ trăng tròn
Soi con lớn giữa dòng son cuộc đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét