Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

QUẢNG NGÃI- TRÁI TIM CON




Ở phương xa con mơ về Quảng Ngãi
Hồn ngược dòng trở lại bến thời gian
Về thăm quê trong buổi chiều vàng
Nắng rải thảm mơn man dòng Trà khúc.

Con sông quê có hai mùa trong đục
Vẫn miệt mài khắc khoải đợi người thân
Người ở xa mà lòng lại rất gần
Thao thiết quá! Tiếng chuông chùa Thiên Ấn.

Kỉ niệm xưa tim con còn ngân vọng
Dẫu thời gian không trở lại bao giờ?

Nhớ làm sao cái thuở tuổi ấu thơ
Hồn lai láng chảy tràn bờ khát vọng
Con nhớ lắm bến Tam Thương thơ mộng
Bạn cùng  con tắm mát mỗi trưa hè.

Nhớ con đường rợp bóng những hàng tre
Dãi cát rộng nắng  chảy về An Phú
Thương miền  quê ngày xưa đời lam lũ
Mãi nhọc nhằn với con sóng Trà Giang.

Nhớ không nguôi từng  góc phố, đường làng
Không  quên được người dân quê thân thuộc
Trong gian khổ luôn nhìn về phía trước
Thắp niềm tin để khơi lửa cuộc đời.

Con hôm nay đang phiêu bạt quê người
Trong tâm khảm vẫn không rời đất mẹ
Quảng Ngãi ơi! ...
 Nơi chân trời góc bể

Con vẫn âm thầm, lặng lẽ nhớ cố hương.


                           (Đêm 26/ 07/ 2012 )
       Minh Đoàn  xin gửi lòng tri ân sâu sắc và lời cầu chúc sức khỏe đến anh Trần Phước Thuận , một người con của đất An Giang . Anh đã dành tình cảm ưu ái đặc biệt cho mảnh đấtQuảng Ngãi , nơi mà theo anh thì vẫn còn quá xa lạ đối với mình  . Nhưng xuất phát từ sự đồng cảm  bài thơ trên  của Minh Đoàn anh đã hiểu thêm về mảnh đất  này . Anh đã dành tất cả tấm lòng chân tình của mình vào việc phổ thành công  bản nhạc : "Quảng Ngãi trong trái tim tôi "gọi là món quà tinh thần nơi xa gửi tặng miền quê  Quảng Ngãi!  Minh Đoàn xin được trân trọng giới thiệu và sẻ chia cùng các bạn bản kí âm bản nhạc này của anh . Hy vọng sẽ đón nhận sự đồng cảm  chia sẻ từ các bạn  . Xin cảm ơn !

NỖI NHỚ QUÊ NHÀ
                                                      ( MINH ĐOÀN )

Tôi  viết bài thơ ở  phương xa
Nao nao  nỗi nhớ chốn quê nhà
Tôi đi muôn nẻo ,tình vương nặng
Thương lắm miền quê : Mẹ Ấn Trà .
 
 Tôi lại men về   thuở đã qua
 Tuổi thơ  mơ mộng ở quê nhà.
 Vô tư chìm đắm trong vườn mộng
 Nhớ mảnh vườn xưa , nhớ mẹ già
 
 Tôi nhớ   dòng sông  kỉ niệm  xưa
  Bỏ giờ bơi lội giữa canh trưa
 Bị me bắt được cho roi vọt.
 Đau lắm mà sao vẫn chẳng chừa ?
 
  Tôi nhớ làm sao một  mái trường
  Bạn bè   thân thuộc ở  quê hương
 Đường quê ngan ngát mùi rơm rạ
 Ngọt lịm  hồn quê vị mía đường  .
 
Yêu biết bao nhiêu những con người
 Muôn nghìn  kham khổ vẫn vui tươi
Chung tay   thêm  sắc cho  đời mới
Góp sức cùng nhau dựng cuộc đời !
 
 Quảng Ngãi  quê  mình  buổi hôm nay
 Đổi da , thay  thịt ở từng ngày
 Bình minh  vươn sắc  trời Dung Quất
 Rạng rỡ cuộc đời   ở tương lai .
 
   Dòng nước  Trà Giang  vẫn cứ trôi
   Âm thầm dậy sóng ở  trong  tôi
  Lòng luôn  thao thức  hồn Thiên Ấn
  Quảng Ngãi  - đời tôi  chẳng  thể rời !
 
                        ( 27 /07 /2012 )
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét