Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013
THÔI DỪNG ĐI EM!
( Minh Đoàn)
Dừng đi em!
Đừng đi thêm bước nữa…
Để lối về nghiêng ngữa bóng đơn côi
Ta thương nhau như thế đã đủ rồi
Đường thăm thẳm bước chân dài sẽ mỏi .
Biết xa em là điều không tránh khỏi
Bởi niềm riêng anh khóa chặt trong lòng
Con suối nào rồi cũng chảy về sông
Sóng dẫu gợn nhưng đò còn bến đợi!
Đi sâu chi khi đường tình không lối
Để cho anh mang tội “kẻ vong tình”
Dừng nhé em!
Đừng tiếp cuộc hành trình …
Xua mơ mộng để trở về thực tại
Biết rằng Xuân ươm niềm vui mãi mãi
Nhưng “vườn xuân “ đâu phải chỉ vườn thơ?
Hồn thơ anh từ độ ấy đến giờ
Vẫn chân chất có bao giờ dối trá ?
Đường trần ai chứa bao điều nghiệt ngã
Chưa sang xuân mà đã nhuốm thu rồi...
Bước thêm dài chỉ làm khổ nhau thôi…
( 22/09/2012)
Cám ơn anh đã nói ra điều ấy
Bao ngày đêm sóng dậy ở lòng em
Thơ cho em niềm hạnh phúc vô biên
Nhưng chính nó đã làm em lạc lối
Mê thơ anh... em biết mình nông nổi
Đắm chìm trong bóng tối cuộc tình hờ
Gom tơ tình em dệt cả trời mơ
Trải chiếu mộng mà lòng đâu dám ngỏ
Thơ anh đẹp như vầng trăng sáng tỏ
Vẫn vô tư rọi ánh sáng dâng đời...
Tình chúng mình ...
dừng lại ở đây thôi !
Để thơ mãi mượt mà và chân chất
Cám ơn anh nói ra lời chân thật
Mà thời gian em chẳng dám mở lời
Thôi
chúng mình ...
dừng lại nhé ...
anh ơi!
(BUITHISONLC)
Hết rồi anh, tan vỡ mối tình thơ
Yêu thương ấy cũng biến thành mây khói
Mắt ướt nhèm những hạt mưa rớt vội
Em muốn dừng...nhưng tim chẳng bình yên
.
Nỗi nhớ này đêm cứ mãi gọi tên
Thềm hẹn ước ...ánh trăng thơ tròn trĩnh
Em vẫn mộng ...còn anh thì đã tỉnh
Thiên đường đã vỡ rồi..
...hỡi yêu dấu phù du..
( MÍA LÙI )
THÔI
Thôi từ nay em nguyện không yêu nữa
Trả con tim về lại với cô đơn
Trả tình anh trả những lúc giận hờn
Bài thơ tình xin trả về dĩ vãng
Ta yêu nhau có phải quá muộn màng
Nên đường đời chẳng thể nào chung lối
Người tình ơi xin một lần tạ lỗi
Xa xôi muôn trùng tình quá bơ vơ
Cảm ơn anh cảm ơn cuộc tình thơ
Đã cho em những chuỗi ngày mơ mộng
Biết tin người để hiểu nghĩa yêu đương
Giữa tốt xấu giữa mưu toan cuộc sống
Giã từ nhé tình anh rất thơ mộng
Xin khắc vào lòng những lúc bâng khuâng
Anh đã xa và anh cũng rất gần
Và còn mãi trong tim em nồng ấm.
( DÒNG THỜI GIAN )
Sao anh nỡ nói lên lời cay đắng
Để tim em tan nát -biết không anh?
Em yêu anh mơ ước giấc mộng lành
Nào hay biết đường đời muôn lối rẽ
Ta xa nhau từ đây thôi anh nhé!
Dù con tim có tan nát đớn đau
Chấp nhận thôi đời vốn lắm bể dâu
Hẹn gặp lại ở kiếp sau anh nhé!
(TAM ANH ĐƯỜNG QUÂN TỬ )
Cảm ơn anh em chỉ chờ có thế .
Thôi nhé anh - ta ở lại chờ nhau .
Đường nhân thế bao éo le mệt mỏi ,
Một cuộc đời chắp vá được mấy lần .
Thôi anh nhé , em sẽ là người ở lại .
Mong bình yên , mong lòng không gợn sóng .
Mong anh về mong hai tiếng đòan viên
Mong bâng khuâng mong khắc khoải giã từ .
(MAI NHO )Sao phải dừng anh ơi,
Tình yêu là vĩnh cửu
Tình thương là lẽ đời
Đừng dừng lại anh ơi
Tình yêu như mặt trời
Cho trái tim thắp lửa
Tình yêu sống muôn đời
Đừng dừng lại anh ơi…
( PHƯƠNG HOA TCTL )
THÔI THÌ DỪNG ANH NHÉ!
Dừng lại đây ta dừng ngay anh nhé !
Yêu mà chi khi bến đã cắm sào
Biển quê nhà đang gợn sóng lao xao
Còn chi nữa mà gợi thương với nhớ ...
Em dừng ngay cho đời này bớt khổ
Mong mỏi gì mà mượt những vần thơ
Em chẳng thèm những khát vọng ngu ngơ
Những chấm hỏi chấm than và chấm lửng ...
Em chỉ mượn hồn anh làm thi hứng
Để lại cho đời những dấu tích về sau
Gặp bao giờ mà ta nói yêu nhau
Chỉ mộng mị từ lúc đầu ( em biết )
Nếu yêu anh em tự đào mộ huyệt
Chôn hồn mình vùi lấp cả xác thân
Tinh yêu ư !
Có lúc cũng không cần
Bởi một lẽ anh là người có vợ
Dừng thôi nhé !
em cũng chưa là khổ
Vẫn mênh mang mắt biếc môi hồng
Em mở lời cũng chẳng thể về không
Bởi người khác yêu em nhiều hơn thế !
Em đâu muốn yêu anh làm mọn lẻ
Để anh dành những mảnh vụn trái tim
Anh về đi kẻo muộn bến đò chìm .
Tình sẽ chết bên ao nhà nông cạn...
Dừng tất cả tim em giờ đã chán
Máu đông khô tìm tái tự lâu rồi
Gom thơ tình làm nhật ký tình tôi
Là gia sản dễ gì sau kiếm được ...!!!
( MY DIỄM )Dừng lại nhé,đừng gây thêm sóng gió
Cho cuộc tình đầy những nổi nghiệt oan
Em yêu anh chân chất đến vô vàn
Mà dĩ vãng cứ bừng lên đau đáu
Dừng lại nhé một cuộc tình khờ khạo
Em nguyện mình sẽ về kiếp cô đơn
Sẽ thôi không buồn tủi hay giận hờnLàm cánh vạc giữa trời tự tại
Dừng lại nhé đừng dấn sâu vào tê tái
Bởi tình anh luôn có những ghen hờn
Em đắng lòng để nước mắt trào tuôn
Một lần nữa trái tim hồng rỉ máu
Em sẽ thôi không ép mình gượng gạo
Đi bên anh mà giông tố ngập lòng
Vần thơ hồng nay cũng hoa hư không
Em chấp nhận mang tiếng "người vong phụ"
Em sẽ thôi không làm người say ngủ
Tưởng cuộc đời đẹp như giấc mơ xinh
Nào ngờ đâu cát bụi phủ ân tình
Em mệt mỏi nơi thềm hoa u tối
Dừng lại nhé đừng gây thêm nhức nhối
Giữ cho nhau còn chút kỷ niệm hồng
Để mai này có làm sáo sang sông
Vẫn lưu giữ những hình dư đẹp đẽ
Em sẽ lại chôn tim mình lặng lẽ
Đi bên đời như chiếc bóng đơn côi
Còn hơn yêu mà giông bão cứ dập vùi
Mình dừng lại đoạn đường này thôi nhé!
( THÚY VOI )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét