( Minh Đoàn )
Ai bảo em không về từ dạo đó
Để đò tình đã lỡ một lần sang ?
Hạ đi qua , còn lại bóng thu vàng
Mong manh quá ...
giữa hai miền ảo - thực.
Ta chôn kín niềm riêng trong vô thức
Khi tim mình hừng hực lửa yêu đương
Ta nâng niu xoa nhẹ đóa vô thường
Sợ làm vỡ sắc hồng đang có được.
Giá gặp nhau từ muôn nghìn kiếp trước
Vườn tình yêu sẽ rực rỡ sắc màu
Thương làm chi ... Mơ mộng được gì đâu ?
Khi trái cấm chỉ ngọt ngào một nửa...
Biết bể yêu vẫn dạt dào chan chứa
Nhưng sông thương còn cứ mãi ngại ngùng
Không dám đem dòng nước để hòa chung
Bởi sông sợ lòng mình rồi cũng cạn .
Thôi cứ để biển cùng sông bầu bạn
Ngắm thuyền mơ theo ngày tháng trôi qua.
Để hương tình cứ ngào ngạt loang xa...
Để sóng lòng cứ dào dạt tràn qua. ...
( Trưa 24 /08 / 2012 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét