MỘT NỬA CHO NHAU
( MINH ĐOÀN )
Biết rằng cũng chỉ là mơ
Thi nhân vẫn cứ ngóng chờ trăng lên
Câu thơ nghiêng ngã chênh vênh
Tứ thơ nhạt thếch ,chông chênh chữ , vần.
Dẫu rằng mới biết, chẳng thân
Mà sao cứ nhớ cứ mong đợi người .
Thôi thì ... cứ thế người ơi !
Ta dành một nửa khoảng trời cho nhau...
BÃO LÒNG
( M. D )
Yêu thơ yêu tiếng thở dài
Thời gian khắc khoải mệt nhoài chờ mong
Thu bịn rịn sợ mùa đông
Riêng em rất sợ bão lòng ngang qua
Số trời định giấc mơ xa
Kiếp duyên cứ đợi người ta gặp mình
Mộng về mớm nụ môi xinh
Thèm dâng hiến những đoạn tình thật sâu
Đợi người không biết bao lâu ...
Sợ duyên chưa bén nhịp cầu gãy ngang
Em chờ đẫy nét đoan trang
Phượng loan khai hội đợi chàng ghé thăm !?
MỘT NỬA NƠI ĐÂU ?
( MINH ĐOÀN )
Ai đang làm gãy nhịp cầu
Để ai còn lại bên đầu chờ mong
Duyên tình khép nửa vòng cong
Nửa vòng còn lại thong dong chốn nào?
Nửa hồn ai nhận- ai trao
Nửa hồn còn ở nơi nào hởi ai?
HAI DÒNG ĐỜI
( M . D )
Biết rằng một chẳng thành hai
bờ cong cong mãi của hai dòng đời
nửa lòng tận chốn mù khơi
nửa tình vắt vẽo lưng trời gió ru
định tu mà chẳng được tu
nhìn đời những đám mây mù giăng ngang .
MƠ TRĂNG
(MINH ĐOÀN )
Trăng gầy đâu phải khuyết hao
Mãi chơi ...
trăng ở trời cao chẳng về .
Gió quầng , mây lượn rủ rê
Trăng say ...quên cả lối về trần gian .
Men tình môi mọng còn tràn
Thơ yêu có lẽ sang trang muộn mằn
Biển thương lặng lẽ mơ trăng
Sóng lòng xao động lăn tăn đợi chờ !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét