Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

ƠN NGHĨA SINH THÀNH



  Bạn thân yêu !!!
           Từ lâu rồi, Tình  mẫu tử, tình  phụ tử  trở thành một đề tài khá gần gũi ,quen thuộc nhưng lại lúc nào cũng mới mẻ ,của thi ,ca, nhạc họa... Bởi lẽ đề tài về "Mẹ- Cha  " rộng lớn quá , phong phú quá , khó mà có một ngôn từ nào, một hình ảnh nào ,một bức tranh ,một câu chuyện nào, một bài thơ nào nói hết đượccông ơn, nghĩa tình , đức hy sinh và nỗi lòng của mẹ ,công dưỡng dục của cha  . Mỗi người trong chúng ta , ai cũng có thể có những cảm nhận và thể hiện về hình ảnh người mẹ  - người cha ở những vẻ đẹp khác nhau nhưng chắc chắn một điều rằng tất cả chúng ta đều yêu mẹ , yêu cha đến vô cùng , dẫu mẹ cha của bạn  vẫn còn đang hiện hiện hữu ở trần gian bên bạn và những người thân yêu hay mẹ - cha bạn đã trở về nơi suối vàng trở thành người thiên cổ.Hơn ai hết, tôi cảm nhận được cảm xúc của bạn khi viết những dòng tâm sự này vì chính tôi cũng không còn cái diễm phúc được gần bên mẹ, bên cha mình  .Bạn sẽ giải bày tình yêu mẹ, cha  qua những dòng tâm sự ngắn gọn nhưng hết sức chân thành , sâu sắc , bạn khác lại sẽ tái hiện hình ảnh mẹ - cha qua những nét vẽ thần kì, một tấm hình , một bức tranh tuyệt tác .. . Còn tôi, tôi lại chuyển tải tình cảm ấy bằng những dòng thơ chân tình mang âm điệu  ngọt ngào như  chính lời ru hôm nào của mẹ , trầm ấm...như  giọng  nói ngày nào  của cha  Những sáng tác của bạn , của tôi là những lời cầu chúc chân thành của những đứa con không bao giờ muốn rời xa cha mẹ đến những người mẹ người cha  kính yêu đang còn ở bên ta. Những sáng tác ấy của chúng ta cũng sẽ là muôn vạn  nén hương lòng  thành tâm dâng lên người mẹ  , người cha đã quá cố của ta để cầu cho cha mẹ ta nơi cao xanh kia  an lành và hạnh phúc . Nhân ngày  Vu Lan ( mùa báo hiếu )  bạn hãy cùng tôi, và mọi người con yêu mẹ  kính cha sẻ chia những dòng tâm sự của mình về " MẸ- CHA" trên" Blog yahoo của Minh Đoàn- Trai Xứ Quảng" bạn nhé! Một trang riêng tôi đã  để dành riêng cho tôi  và cho bạn. Cám ơn bạn, chúc bạn luôn yêu đời và hạnh phúc ngọt ngào như lúc nào cũng được gần bên mẹ bên cha ! 
                    
       Bạn thân yêu của tôi"!"
              MINH ĐOÀN - CHÀNG TRAI XỨ QUẢNG






THƯƠNG NHỚ CHA ...
     CD_ThuongNhoCha
   ( Viết cho tôi và cho những ai không còn cha)
Bạn con say giấc mơ nồng
 Còn con thao thức tím lòng  nhớ cha.
 Cha ơi!..
                   cha đã đi xa
 Vườn cây héo hắt ...
              khóm hoa bạc màu...

 Cá lờ đờ giữa ao sâu
 Bờ tre lẽ bóng u sầu nhớ mong.

 Cha ơi , cha có biết không

 Vắng cha, xám ngắt trời hồng hôm xưa.
 Trời buồn vần vũ cơn mưa
  Gió sầu gió lặng trời trưa nóng hầm.

  Mẹ con nén lệ khóc ngầm
  Thương cha, mẹ chỉ âm thầm nuôi con.

Thương bờ vai mẹ gầy còm

Oằn lưng gồng  gánh cả đàn con thơ.
Ngày đêm lặn lội thân cò
"Bến sông quãng vắng"  lần mò nuôi con.

Cha đi về với nước non

Mẹ còn ở lại héo mòn giấc mơ.
Cha đi con trẻ bơ vơ
Để cây rả gốc làm thơ lạc vần.

Ước gì nơi ấy thật gần
Để cha  về lại  một lần nữa thôi

Đốt hương  con  lạy đất trời
Cho con ,  cho mẹ trọn đời bên cha.


                             ( Viết xong 11 giờ 19 phút ngày 16/06/2012)

LỜI CHO CON TRAI
" Bố bảo con hãy qua bên kia sông"
Con lại lòng vòng  sà vào cuộc vui nơi phố chợ .
Việc ngày xưa , bố  làm còn dang dở
Trông cậy vào con, con lại bỏ không làm."

                       *   *
                         *
Bố  thở dài , nhưng chẳng trách  gì con
Bởi ngày xưa ,  ở cái tuổi của con
                bố vẫn thường làm vậy.

Ôi! Cái tuổi đôi mươi
              , Thích vui đùa, chạy nhảy
Mơ ước viễn vông ...và thích khẳng định mình .
Suốt cuộc đời rong ruổi khắp  hành tinh,
Để khám phá  điều mình  còn mới lạ.
Bố đã đi nhiều nơi , qua nhiều nền văn hóa.
Lên tận cung trăng, xuống cả địa đàng...
Bố tự nhận mình là "đệ nhất thế gian",
Chỉ có riêng mình thôi - dễ ai nào có được.
Đôi mắt bố chỉ nhìn về phía trước
Quan tâm chi  cái gần gũi bên mình ?
Đâu thấy Trời vẫn vời vợi  màu xanh?
Đâu hiểu Đất vẫn  hiền lành, chất phát?
Đâu hiểu nghĩa " Cánh cò trong câu hát"?
Đâu biết dòng sông quê vẫn cứ chảy yên bình?
Đâu biết nhờ ai có mái ấm gia đình?
Đâu cảm nhận được :
             Người vợ mình hiền thảo...
Chẳng quản ngại đường xa  hay  nắng , mưa, dông, bão
Chạy dọc thời gian vẫn " gánh gạo nuôi mình"!?
          
               *    *
                            *
 Lê bước chân gối mõi cuộc hành trình,
 Bố hốt hoảng nhận ra điều sắp muộn,
 Bởi cái việc giản đơn nhờ con
 Con không muốn...
 Bố chẳng biết phải làm sao ...
                         khi sức lực đã tàn.
 Bố ước gì quay ngược được thời gian
Nhưng làm gì được thế phải không con (?) 
           


MẸ  LÀ 
...




Mẹ là  thảm mượt  bờ đê
Con nằm ngon giấc trưa hè mẹ ơi!
Ngọt ngào tiếng vọng à ơi!
 Mẹ ru con ngủ, từ lời trái tim.
Mẹ con là một con thuyền
Chở con đi khắp mọi miền biển khơi.
 Mẹ là bài  hát muôn đời
Con ngâm nga mãi chẳng vơi nỗi niềm.
 Mẹ là Ông Bụt, Cô Tiên
Cho con phép lạ đến miền ước mơ.
 Mẹ là sóng - con là bờ
 Vỗ về, ôm ấp con thơ trong lòng.
“ Thân cò lặn lội bến sông,”
 Vất vả lặng thầm  đời mẹ vì con....
                        **
 Mẹ về lại với nước non 
 Để con ở lại mõi mòn chờ mong.
Mẹ đi _ rụng cánh hoa hồng 
Con không có mẹ cõi lòng chơ vơ.
 Thẫn thờ , ra ngẫn vào ngơ
Bầu trời tím ngắt ,mịt mờ  gió mây.
Hương lòng con thắp chiều nay
Kính dâng hồn mẹ  tràn đầy nhớ thương !   
     
      
 
MẸ VÀ CON

     Thơ   :   Minh Đoàn
   Nhạc :   Nhất Phương

Những ngày con vắng Mẹ
Trời đêm không trăng sao.
Vầng trăng xinh của Mẹ
Bơ vơ lạc lối nào .

Những ngày Mẹ vắng con

Sóng vẫn luôn dào dạt .
Nhớ thương con của mẹ
Mẹ mơ vầng trăng cao.

Biển vỗ về sóng hát

Trăng ôm choàng ngàn sao
Con vùi vào lòng Mẹ
Nghe sóng tim dạt dào .

Ôi ! tâm hồn của Mẹ

Như lời hát ca dao.
Tình yêu con của Mẹ
Thiết tha đến nhường nào .
Lòng yêu thương của Mẹ
Bao la đến nhường nào ./.




HOA HỒNG






VU LAN CON NHỚ MẸ


                      BUI THI SON

Ba bẩy năm bố đi xa 

Sao tiếng khóc chửa vỡ òa trong con? 
Nỗi đau ập đến dập dồn 
Con không nén nổi, lệ tuôn ngược lòng… 
Thương mẹ vất vả long đong 
Ngược xuôi tất bật thay chồng nuôi con 
Giấu con bao nỗi tủi hờn 
Việc nhà, việc nước sớm hôm tảo tần. 
Đêm mẹ sàng gạo giữa sân 
Mượn vầng trăng sáng, tập vần dạy con 
Mẹ ủ giá đỗ sớm hôm 
Cà, dưa muối để bán buôn cho người 
Mong sao kiếm được chút tươi 
Các con phấn khởi… mẹ cười rưng rưng… 
Chủ nhật mẹ bước vào rừng 
Hái măng, kiếm củi… còng lưng lặc lè… 
Đông về tay mẹ tái tê 
Mò cua, bắt ốc dưới khe trong ngòi 
Thương đàn con nhỏ cọc còi 
Mẹ lùng tìm cóc khắp nơi về nhà 
Xưa chẳng dám cắt tiết gà 
Thấy con kiến ướt xót xa bội phần… 
Nay đành nén chịu khấn thầm: 
Cóc ơi! Xá tội ngàn lần cho tôi
Thương con, đành phải vậy thôi… 
Đêm mơ vẫn thấy rụng rời chân tay… 
… Hôm nay nhớ lại chuyện này 
Mẹ ơi! hai mắt con cay, cay xè? 
Ngày ấy, con đã tự thề: 
Ra công tác sẽ trở về nhà thôi 
Cùng mẹ trồng sắn ven đồi 
Chăm đàn em nhỏ cút côi của mình…
Thế rồi lụy bởi chữ tình 
Con đi… để mẹ một mình âu lo 
Lòng mẹ rộng lớn vô bờ 
Quén vun hạnh phúc từng giờ cho con 
Lớn rồi mà mãi chẳng khôn 
Mang hình hài mẹ… tâm hồn của cha 
Cúi xin trời rộng bao la 
Cho con mãi được cài hoa màu hồng 
Vu Lan mẹ có hay không 
Đêm con nhớ mẹ quặn lòng núi xa?




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét